Ngày 10 tháng 10 năm 2023 - Tùy bút
Hôm nay, trong một nhóm chat, tôi nhìn thấy một người bạn chia sẻ một bài viết nói rằng: “Trung Quốc nhanh chóng trở thành một cường quốc công nghệ, và tiếng Hán đã đóng vai trò quan trọng trong sự phát triển này.” Ban đầu, có thể cảm thấy tiêu đề này hơi khó tin, nhưng khi suy nghĩ kỹ hơn, thì thực tế lại có nhiều tải tool hack tài xỉu 789 club miễn phí điều hợp lý.
Tôi làm việc trong ngành công nghệ thông tin, Net79 Club Game Bài Uy Tín Nhất 2024 hầu hết tài liệu chuyên môn đều bằng tiếng Anh, vì vậy tôi thường xuyên tiếp xúc với ngôn ngữ này. Có lẽ do cách tư duy của người phương Tây hay đặc điểm riêng của chính ngôn ngữ đó, tài liệu tiếng Anh khiến tôi có cảm giác không thích sự trừu tượng mà chỉ tập trung vào cụ thể, ranh giới giữa các kiến thức rất rõ ràng. Để giải thích một khái niệm lớn hơn một chút, họ sẽ chia nhỏ nó thành nhiều nhánh khác nhau, mỗi phần được trình bày chi tiết đến mức tối đa, sợ rằng có bất kỳ điểm nào gây hiểu lầm. Điều này quả thật là lựa chọn hoàn hảo cho những ai muốn nghiên cứu sâu về một lĩnh vực nhất định. Tuy nhiên, giữa các danh mục thiếu sự kết nối, thiếu tổng hợp và quy nạp. Khi đối diện với những vấn đề phức tạp hơn, cần phải đọc qua hàng loạt thông tin rời rạc, khó có thể xây dựng một cái nhìn toàn diện ngay từ ban đầu.
Ngược lại, tài liệu tiếng Trung lại mang đến cảm giác hoàn toàn ngược lại. Nó thích trừu tượng hơn là cụ thể, đặc biệt giỏi trong việc tóm tắt ý chính, giúp người đọc dễ dàng nắm bắt được cốt lõi của vấn đề ngay từ đầu. Tuy nhiên, ở phần chi tiết lại rất kiệm lời. Điều này có thể xuất phát từ thói quen tư duy của chúng ta. Với một số chi tiết nhỏ, tư duy tiếng Trung có thể mặc định rằng người đọc đã hiểu rõ, không cần thiết phải giải thích tường tận. Nhưng khi áp dụng vào thực tế, lại dễ dẫn đến những hiểu lầm khác nhau, gây ra vấn đề.
Đây là những khác biệt mà tôi cảm nhận được khi sử dụng hai ngôn ngữ này. Vì tiếng Anh đại diện cho hệ chữ cái biểu âm, còn tiếng Trung đại diện cho hệ chữ cái biểu ý, liệu những thói quen và cách tư duy của người sử dụng ngôn ngữ có xuất phát từ bản thân chữ viết hay không? Liệu loại chữ nào có khả năng phản ánh thế giới thực tốt hơn?
Chữ viết là biểu tượng dùng để mô tả các sự vật, xuất phát từ sự hiểu biết trực quan của con người về thế giới thực và mối quan hệ giữa các sự vật. Mục đích chính của việc sáng tạo ra chữ viết là để truyền tải thông tin, và nguyên tắc của việc truyền tải thông tin là giảm thiểu tối đa sự méo mó thông tin. Khi chữ viết xuất hiện trước mắt, nó cần được não bộ hoặc trái tim phân tích thành sự đồng thuận hoặc cảm xúc giữa con người. Chữ cái biểu âm như tiếng Anh khi vào não bộ có cảm giác như những đường thẳng dài ngắn khác nhau, tạo nên hình ảnh tĩnh, dạng dải; trong khi chữ Hán, vốn xuất phát từ ký tự biểu tượng, là sự phản chiếu trực tiếp hình ảnh của các sự vật, khi vào não bộ có cảm giác như những bức tranh động, tạo nên hình ảnh động và ba chiều. Do đó, chữ Hán dường như phản ánh thế giới theo cách gần gũi với thực tế hơn.
Tính biểu tượng và khả năng biểu đạt ý nghĩa của chữ Hán khiến mỗi chữ đều mang một tình huống và bầu không khí đặc biệt. Hơn nữa, quá trình tạo từ trong tiếng Hán rất cẩn thận và tỉ mỉ, giúp liên kết các sự vật liên quan ngay từ cấp độ cốt lõi. Khi xuất hiện một sự vật mới, thay vì phải tạo ra một chữ mới, chỉ cần kết hợp các chữ Hán phù hợp để mô tả tình cảnh hoặc bầu không khí của sự vật đó là đủ. Đây là điều mà chữ Hán rất giỏi làm. Ngược lại, với các chữ cái biểu âm, ngay từ đầu đã mất đi hình thái của sự vật, lượng thông tin mà chúng mang theo cũng trở nên rất mỏng manh. Các từ vốn dĩ có liên quan lại không được kết nối ngay từ cấp độ tạo từ, biến các sự vật thành những cá thể không liên quan, dẫn đến khả năng phát triển hạn chế. Khi xuất hiện một sự vật mới, thường phải buộc tạo ra từ mới, khiến từ điển ngày càng phình to, thể hiện rõ sự thiếu sót trong thiết kế ban đầu.
Ngoài ra, đơn vị biểu đạt ý nghĩa nhỏ nhất trong tiếng Hán là chữ, có độ hạt nhỏ và khả năng kết hợp mạnh mẽ. Nhiều chữ còn có thêm thông tin phụ trợ như bộ thủ, giúp khi gặp một chữ lạ hoặc từ lạ, người ta thường có thể đoán được ý nghĩa. Trong khi đó, đơn vị biểu đạt ý nghĩa nhỏ nhất trong các ngôn ngữ biểu âm là từ, có độ hạt lớn và khả năng kết hợp yếu. Mặc dù một số từ có gốc từ, nhưng cảm giác không chính xác bằng. Khi gặp một từ lạ, người ta thường không thể đoán được ý nghĩa chỉ qua việc nhìn thấy từ đó.
Vì vậy, so với các ngôn ngữ biểu âm, tiếng Hán có “entropy” và khả năng khái quát cao hơn nhiều. Với cùng độ dài đoạn văn, lượng thông tin mà tiếng Hán mang lại sẽ vượt xa các ngôn ngữ biểu âm. Khi diễn đạt cùng một cảnh tượng hoặc hiện tượng, tiếng Hán sẽ sử dụng ít từ hơn đáng kể so với các ngôn ngữ biểu âm.
Các ngôn ngữ biểu âm như tiếng Anh, đi theo tuyến đường演绎 (diễn dịch), thích hợp cho việc phân chia các ngành học, có thể giải quyết nhiều vấn đề cục bộ. Tuy nhiên, khi công nghệ phát triển, các vấn đề ngày càng phức tạp và rộng khắp, đòi hỏi kiến thức tổng hợp từ nhiều ngành khoa học liên quan để giải quyết. Lúc này, tiếng Hán với thiên hướng quy nạp và “entropy” cao lại có lợi thế lớn.
Suy nghĩ đến đây, tôi không khỏi thán phục rằng trên thế giới có vô số ngôn ngữ, ngoài tiếng Hán đều thuộc hệ chữ cái biểu âm. Còn về các ngôn ngữ biểu ý cao cấp hơn, dường như chỉ có tiếng Hán là độc nhất vô nhị. Thật đáng kinh ngạc về sự vĩ đại của tổ tiên chúng ta!
Ngày 26 tháng 8 năm Quý Mão m88vin - cổng game quốc tế tại Đại Liên